Trên một diễn đàn, cô gái 25 tuổi kể về chuyện tình éo le của mình với bạn trai. Cả hai đã bên nhau hai năm, đã sống chung và còn dự định cho tương lai sẽ quyết định cùng kinh doanh.
Gia đình cô gái biết chuyện, rất quý mến anh chàng và xem như con rể. Sống thử gần nhau nên một lần cô gái lỡ để có bầu. Trong khi cô chưa sẵn sàng thì bạn trai lại "vui mừng khôn siết". Thế nhưng, sau đó vì anh chạy xe ẩu, cô gái bị ngã nên cả hai đã không giữ được con.
Cô kể: "Tiếp sau đó là chuỗi ngày đáng sợ, mình cáu gắt và chì chiết anh rất nhiều mặc dù anh đã hối hận và xin lỗi, những chuyện vụn vặt trong gia đình bắt đầu trở thành lý do khiến mình cáu bẩn. Dần dà cho đến hơn nửa năm sau đó. Vào 1 ngày anh không chịu nổi mình nữa, anh đã đi. Mình cũng để anh đi. Đã ở với nhau gần 2 năm, quen cái cảm giác làm gì cũng có nhau, nên sau chia tay, trong khoảng 4 tháng đó 2 đứa đều suy nghĩ về nhau.
Cho đến 1 ngày không chịu nổi nữa đành quay về bên nhau, cùng nhau tha thứ, anh không muốn mất mình thêm 1 lần nào nữa nên đòi cưới luôn, mình thì chỉ đồng ý với anh sẽ cưới nhưng đợi thêm 1 năm nữa vì mình muốn ổn định tài chính.
Quay lại được khoảng 2 tháng, vào 1 ngày anh cứ liên tục hỏi mình tới tháng hay chưa hay bị trễ, thấy lạ nên mình hỏi vặn thì biết anh cố tình chọc thủng bao để trông ngóng có con để được cưới mình. Lúc đó bao nhiêu kí ức cũ quay về, mình chửi anh, xúc phạm anh, trách anh vì đã tự ý làm mà không hỏi ý kiến mình, như thế là không tôn trọng mình.
Cãi qua cãi lại rồi mình đuổi anh đi, đuổi đúng nghĩa đuổi. Anh lặng lẽ đi, đặt vé máy bay ngay trong sáng hôm sau để bay về quê. Hai đứa im lặng ngay từ hôm đó. 1 tháng sau đó mình cuồng quay trong công việc, trong sự đau khổ mà quên mất việc mình bị trễ kinh suốt 2 tháng. Thử que và lại 2 vạch, cảm xúc của mình lúc đó lẫn lộn. Nhưng dù sao thì con cũng đã đến bên mình 1 lần nữa rồi, mình phải trân trọng, mình biết a thương mình muốn cưới mình nên mới làm thế, lỡ rồi thì cưới thôi, chắc anh nghe được anh vui lắm.
Hôm đó mình gọi cho anh, 1 cuộc, 2 cuộc rồi 12 cuộc. Tối hôm đó anh mới gọi lại cho mình, mình chỉ bảo có chuyện rất gấp anh bay ra đây, anh bảo bận không thể ra được, đến khi mình bảo anh không ra thì đừng hối hận anh mới dám nói:
- Anh không ra được, 2 tuần sau anh đám cưới rồi". *đầu óc mình quay cuồng*
- Cưới ai, mới chia tay 1 tháng mà anh đã cưới người khác, a thèm cưới vợ đến mức vậy sao?
- Anh xin lỗi, cái hôm cãi nhau với em, anh bay về, anh rất buồn nên đã đi nhậu với đám bạn, trong hội có 1 cô gái, là cái cô hôm trước anh đã kể em nghe (trước đó anh kể đợt anh chia tay mình rồi về quê 4 tháng, anh được bố cô kia giới thiệu để cưới, ban đầu anh cũng định thử quen nhưng sau đó thấy không hợp và không thể quên mình nên thôi không liên lạc với cô đó nữa, mà cô đó lại rất thích anh).
(Ảnh minh họa)
Vì uống rất say nên anh đã ngủ với cô ấy (lần duy nhất anh uống say vì trước giờ anh không biết uống và không uống say từ nhỏ tới giờ), hôm đó là lần đầu của cô đó và cô ấy dính bầu rồi, đã được gần 2 tháng nên anh chuẩn bị cưới vợ rồi. Anh xin lỗi vì hôm đó đã đi, anh xin lỗi vì không thể giữ lời hứa sẽ mãi bên em, anh xin lỗi".
Biết tin, cô gái đã rất sốc, đầu óc quay cuồng: "Mình sốc, lúc đó không biết phải làm gì, mình tắt máy, chặn mọi liên lạc từ anh. Mình không biết phải làm như thế nào, mình cũng cần 1 người chồng, con mình cũng cần có bố nhưng mình không thể làm gì vì cô gái kia cũng như mình, cũng cần 1 người chồng 1 người cha có trách nhiệm với con của cô ấy, chưa kể cô ấy lại là 1 cô gái vùng quê ngèo nàn chất phát, mình không thể cướp anh khỏi cô ấy, và mình cũng đủ tài chính và tâm lý để làm mẹ đơn thân rồi, còn nếu anh không cưới cô thì không biết cô phải xoay sở với cuộc sống như thế nào.
Hôm nay là ngày anh cưới, mình không dám lên Facebook xem vì sợ bắt gặp hình ảnh anh mặc bộ lễ phục tay trong tay với cô gái kia khi đang khoác trên mình chiếc váy cưới trắng tinh khôi.
Mình đã quyết định làm mẹ đơn thân, gia đình mình vẫn chưa biết vì nếu biết mọi người sẽ không để anh yên, mình thì không muốn anh phải chọn lựa, phải khổ sở lựa chọn như thế nào vì chung quy cũng từ mình nóng tính mà ra. 1 tuần nữa mình sẽ tới 1 thành phố khác sống với lí do muốn đi làm, nhờ 1 đứa bạn thân, một mình sinh con và nuôi lớn, đến khi nào con đủ cứng cáp mình sẽ báo cho gia đình biết nhưng chắc sẽ khônhg nói là con anh vì không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống của anh. Tuy mình đã quyết định và lên kế hoạch như thế nhưng trong lòng mình vẫn khó chịu, vẫn cảm thấy ấm ức và tủi hờn. Đó liệu có phải cái giá mình phải trả cho sự bồng bột, nóng nảy và trẻ con của mình hay không?".
"Vừa đáng thương vừa đáng trách" là suy nghĩ chung của nhiều dân mạng về cô gái. Nhiều người cho rằng đây là cái giá phải trả cho sự nóng tính, bồng bột của cô khi yêu:
- Tình yêu đủ lớn thì sẽ không có trường hợp yêu thử hay “nhậu qua đường”, đối với mình là như vậy. Chị sai và anh ấy cũng không hề đúng. Vừa đáng thương vừa đáng trách. Sống tốt nhé 2 mẹ con.
- Người ta 30 mấy tuổi rồi, còn muốn chờ đợi đến bao giờ mà không cưới. Muốn vui chơi bay nhảy thì khỏi yêu đi, có không giữ mất đừng tìm
- Một người chỉ biết nghĩ cho bản thân mà không biết nghĩ cho người đàn ông bên cạnh mình. Lúc chị hiểu ra thì đã muộn rồi. Chúc chị và bé có cuộc sống tốt hơn ở 1 thành phố khác.
- Em đọc thấy chị khá nóng tính và không kiềm chế đk sự tức giận của mình, chính điều đó đã khiến cuộc sống của chị hiện tại và sau này trở nên khó khăn hơn. Người trong cuộc là người đau nhất, chị và anh ấy đều đã và đang rất đau khổ. Hi vọng chị sẽ bớt nóng tính hơn, cố gắng vượt qua được để tiếp tục sống tốt hơn để còn lo cho con chị nữa.
- Không muốn khẩu nghiệp, nhưng mà đáng đời bạn. Ích kỉ lắm vào, yêu thì yêu chứ người ta 34 tuổi rồi cũng cần một gia đình nhỏ êm ấm chứ. Chúc mừng anh trai...
Dân mạng cho rằng cô gái trên vừa đáng thương vừa đáng trách.